Cô gái đã kể câu chuyện của mình như thế này:
Em năm nay 26 tuổi và đã lập gia đình. Là một cô gái bình thường về nhan sắc lẫn trí tuệ nên đến khi tốt nghiệp Đại học rồi, em vẫn chưa có bạn trai. Sau khi học xong, em xin được việc làm ở gần nhà. Đi làm được hơn một năm thì gia đình thúc giục em lấy chồng.
Anh hơn em 1 tuổi và đã có công ăn việc làm với mức thu nhập khá. Em không ghét anh nhưng cũng không có tình cảm gì với anh cả. Em nghĩ anh cũng vậy vì anh đối xử với em lịch sự nhưng rất khách sáo. Em buồn bã và chán nản khi phải chấp nhận cuộc hôn nhân sắp đặt này nhưng em cũng không có đủ dũng khí để cự tuyệt nó. Hôn lễ diễn ra trong không khí vui mừng của tất cả mọi người, trừ 2 nhân vật chính là anh và em.
Lấy nhau một năm rồi mà em với chồng cứ như người xa lạ. Anh luôn tránh quan hệ vợ chồng với em. Em lén tìm hiểu và được biết anh đã từng có người yêu nhưng họ chia tay chưa được bao lâu thì gia đình anh bắt anh lấy em. Nếu vẫn chưa quên được cô ấy, sao anh lại đồng ý kết hôn rồi làm khổ em? Nhiều đêm nằm cạnh chồng, em chảy nước mắt vì tủi thân, vì có chồng mà cũng như không.
Mọi việc trong nhà từ giặt giũ, nấu nướng, dọn dẹp em đều làm hết trong khi chị chồng em gần như không làm gì cả. Chị chồng em đã ly dị chồng và đưa con về sống ở nhà mẹ đẻ. Chị vin vào lý do con còn nhỏ, phải chăm con, không có thời gian làm việc nhà. Vì thế bao việc nhà đều đổ lên đầu em. Tiền lương của em, mẹ chồng giữ hết, chỉ đưa lại cho em vài trăm bảo thích mua gì thì mua. Còn chồng em lương bao nhiêu anh cầm hết, cũng chưa một lần anh chủ động đưa tiền hay mua cho em thứ gì.
Mẹ chồng em thích khoe khoang với hàng xóm còn thực tế thì rất hà tiện, khắt khe. Đồ đạc trong nhà nhiều thứ gần như chỉ để trưng bày chứ không hề sử dụng, bà sắm sửa chỉ để cho… oai. Nhà có máy giặt nhưng mẹ chồng em không cho động vào mà bắt giặt bằng tay hết cho đỡ tốn điện, kể cả hôm trời mưa hay nồm ẩm, em muốn giặt máy để quần áo nhanh khô, bà cũng không cho em dùng. Bố mẹ chồng còn thúc giục em chuyện con cái nhưng chỉ có em hiểu nguyên nhân thực sự bên trong.
Em thật sự rất buồn, hoang mang và lo lắng cho cuộc sống sau này của mình. Em không biết phải lấy dũng khí ở đâu để tiếp tục cuộc hôn nhân này? Mấy tháng qua cuộc sống của em có khác gì bị giam cầm đâu? Em chỉ mong có 1 cuộc sống đơn giản nhưng sao lại khó thế này?
Các bạn góp ý với nhân vật bằng cách bình luận dưới mỗi câu chuyện hoặc gọi đến số điện thoại 02439341139 trong giờ hành chính.