Về nội dung giảm trừ gia cảnh, đại biểu Trần Kim Yến (Đoàn ĐBQH thành phố Hồ Chí Minh) đề nghị phải xem xét việc giảm trừ gia cảnh theo khu vực, theo vùng.

Theo bà thực tế sinh hoạt giữa thành thị với nông thôn, vùng sâu vùng xa khác biệt rõ rệt. Biết rằng vấn đề này sẽ làm việc triển khai quản lý thuế phức tạp hơn, khó khăn hơn nhưng bà Yến cho rằng sửa đổi luật thuế thu nhập cá nhân lần này là cơ hội quan trọng giải quyết vấn đề bất đồng, hướng tới một hệ thống thuế công bằng, nhân văn, phù hợp tình hình kinh tế - xã hội.

“Nếu vì khó khăn, phức tạp không xem xét, không nghiên cứu vấn đề này là không đúng mục tiêu đang đặt ra.” - Bà nhấn mạnh.

Về các trường hợp miễn, giảm thuế khác, đại biểu Trần Kim Yến đề nghị cần xem xét miễn, giảm thuế thu nhập cá nhân đối với cặp vợ chồng sinh đủ hai con trở lên, với tỉ lệ phù hợp.

“Đề xuất đưa vào luật để nghiên cứu, có báo cáo đánh giá tác động. Từ đó giao Chính phủ xác định thời điểm và cách thức thực hiện. Điều này cần thiết và là một chính sách khuyến sinh phù hợp tình hình đất nước hiện nay.” - Đại biểu Trần Kim Yến nêu.

Đại biểu Lê Thị Ngọc Linh (Đoàn ĐBQH tỉnh Cà Mau) đồng tình với đề xuất xem xét giảm trừ gia cảnh theo vùng miền. Bên cạnh đó, cho ý kiến về mức giảm trừ gia cảnh, đề nghị cơ quan soạn thảo nên giữ lại quy định giao thẩm quyền cho Ủy ban Thường vụ Quốc hội bởi theo bà: “Giảm trừ gia cảnh liên quan trực tiếp đến đời sống sinh hoạt người dân. Quốc hội phải nắm, Quốc hội giao thẩm quyền chung Ủy ban Thường vụ Quốc hội. Điều này đảm bảo sự bình đẳng đối với các loại hình người chịu thuế, người không chịu thuế.”

Đại biểu Lê Thị Ngọc Linh cũng đề nghị mở rộng khái niệm người phụ thuộc vào theo hướng: bổ sung các đối tượng như người mất sức lao động, người cao tuổi sống độc thân, sinh viên xa nhà, người chưa có thu nhập ổn định để đảm bảo tính nhân văn.

Tiếp thu, giải trình ý kiến ​​của các đại biểu về việc giảm trừ gia cảnh theo vùng, miền, Bộ trưởng Bộ Tài chính Nguyễn Văn Thắng khẳng định, mức giảm trừ gia cảnh cho người nộp thuế hay người phụ thuộc của người nộp thuế là mức cụ thể theo mặt bằng chung của xã hội, không phân biệt người có thu nhập cao hay thấp.

“Nếu chúng ta đặt vấn đề quy định ngưỡng giảm trừ ở nông thôn thấp hơn ở đô thị, vô hình chung đã đánh thuế vào những người có thu nhập thấp, điều kiện sống và làm việc khó khăn.” - Bộ trưởng phân tích.

Thêm vào đó, việc xác định một người nộp thuế ở khu vực nào cũng rất phức tạp do sự di chuyển thường xuyên của một bộ phận lao động trong nền kinh tế. Việc đặt vấn đề xác định các mức giảm trừ theo vùng cũng sẽ có những hạn chế, cụ thể như là cá nhân sinh sống ở một nơi, làm việc ở một nơi khác, rồi người phụ thuộc ở nơi khác, phát sinh thu nhập tại nhiều nơi…

“Giảm trừ theo vùng nghe có vẻ rất phù hợp nhưng rất khó thực hiện và quan trọng là không đảm bảo được sự công bằng và minh bạch.” - Bộ trưởng Nguyễn Văn Thắng nhấn mạnh.