Dù đã ở cái tuổi xưa nay hiếm, nhưng cụ bà U90 vẫn hàng ngày ra đồng đi cấy, trồng rau, làm việc nhà mặc dù gia đình khá giả và con cháu ngăn cản. "Các cháu chưa chắc đã khoẻ bằng tôi, còn khoẻ tôi còn làm", cụ Nguyễn Thị Lìu (88 tuổi), thôn Thường Xuyên (xã Đại Xuyên, huyện Phú Xuyên, Hà Nội) vẫn thường nói vậy.

Cụ Lìu có tận 6 người con, 4 cậu con trai và 2 cô con gái. Khi đã ở cái tuổi 88, cụ có tổng cộng 28 người cháu nội ngoại, con dâu, con rể và 24 chắt. Các con đều có gia đình êm ấm và làm ăn khấm khá.

Con cháu đông đúc là vậy nhưng cụ không thích sống với ai: "Một mình một căn nhà nhỏ, nhỏ mà có võ đấy, trong nhà vẫn đầy đủ đồ đạc mình dùng là được rồi, ở một mình vậy cho khoẻ", cụ cười nói.

Ở độ tuổi của cụ, trong khi đa số mọi người chọn cách an nhàn, hưởng tuổi già thì hàng ngày cụ vẫn ra vườn xới cỏ trồng rau, nuôi gà. Đến mùa vụ, hễ biết con cháu cấy ở đâu là cụ lại ra đồng cấy giúp con cháu.

"Rau gì tôi cũng có, ai không có rau thì cứ đến lấy mà ăn tôi cho chứ chẳng bán. Tôi nuôi 35 con gà chẳng bán, cho con cháu mỗi đứa một con. Có cô con gái nó tham xin tận hai con nhưng nó lại cho mình một trăm nghìn, thế thì mình mua được thêm cả chục con nhỏ nữa vẫn lãi", cụ Lìu tếu táo.

Nói về việc tuổi cao vẫn ra đồng đi cấy, cụ Lìu bảo: "Tôi đi cấy như người ta đi tập thể dục rèn luyện sức khoẻ. Mấy cụ quanh vùng vẫn tị nạnh với tôi đấy vì chẳng bao giờ tôi ốm đau gì, tôi càng làm thì càng khoẻ mà có khoẻ tôi mới đi cấy được chứ.

Đi cấy nhiều hôm con cháu nó cứ bảo "cụ ở nhà thôi, làm gì phải đi làm", tôi mặc kệ vì mình còn khoẻ mình mới đi làm, còn làm được thì cứ làm. Ngày xưa tôi còn đi nấu cơm cho bộ đội, dăm ba cây lúa này thì bõ bèn gì", cụ Lìu cười nói.

Tuổi cao nên cụ Lìu cũng lên kế hoạch ăn uống hàng ngày rất điều độ: "Giờ có tuổi rồi cũng không ăn được nhiều, một ngày chỉ 3 bát cơm, mỗi bữa một bát. Thịt cũng chỉ ăn đúng 2 miếng không hơn không kém còn rau cỏ, vừng lạc thì ăn nhiều. Mình cũng có tiền mà chẳng ăn được bao nhiêu, lâu lâu tôi lại mua hẳn trăm quả trứng cho các cháu nó ăn", cụ Lìu khoe.

Những ngày không có lúa cấy, cụ lại ở nhà nhận đan khung lưới rèn luyện chân tay. Đan được 100 chiếc khung lưới cụ sẽ nhận được 40.000 đồng: "Vườn rau thì không phải lúc nào cũng có việc, lúa cũng không phải lúc nào cũng được cấy nên tôi nhận thêm đan khung lưới mỗi khi rảnh. Chẳng phải vì tiền, cứ đan ghi vào sổ cuối năm tôi mới lấy tiền một thể, ngồi không cũng khó chịu", cụ Lìu nói rồi lôi cuốn sổ tay ghi chú chằng chịt những bó khung lưới đã đan trong năm ra khoe.

"Tôi từng này tuổi rồi mà còn có sức khoẻ như này là quý lắm rồi, mình sống chỉ muốn vui vẻ, mình vui con cháu nó cũng vui. Mình thích làm, thích lao động vừa nâng cao sức khoẻ mà để con cháu cũng nhìn vào mà chăm làm ăn, chăm lao động hơn", cụ Lìu tâm sự.

Ở cái tuổi xế chiều, cụ Lìu chẳng mong ước gì nhiều, tiền bạc vật chất đối với cụ giờ đây không còn ý nghĩa. Giờ đây chỉ mong sống khoẻ, sống có ích, không muốn phiền điều gì đến con cháu và mong được giúp đỡ mọi người xung quanh dù là điều nhỏ nhặt.

(Theo doisongphapluat.com)