Di sản thế giới mới được công nhận của Padua gồm 8 khu nhà phức hợp tôn giáo và thế tục là nơi lưu giữ, tuyển chọn các bức bích họa được vẽ từ năm 1302 đến năm 1397, trong đó nổi bật nhất là bích họa tại Nhà nguyện Scrovegni của họa sĩ Giotto. Đây là một kiệt tác trong lịch sử hội họa ở Italia và châu Âu vào thế kỷ XIV, đồng thời đánh dấu mốc khởi đầu cho sự phát triển của nghệ thuật vẽ tranh tường trên thế giới.

Giotto di Bondone là một họa sĩ nổi tiếng ở Florence trong thế kỷ 14, ông là người đầu tiên tạo ra đột phá trong thủ pháp miêu tả bằng việc không ngừng tìm kiếm cách thể hiện mọi đối tượng trong tranh vẽ sao cho giống như thật, bao gồm cả tỷ lệ, cảm giác về không gian, chất liệu, v.v.. Giotto đã có ảnh hưởng sâu sắc đến sự trưởng thành của hội họa vào buổi đầu của thời kỳ Phục Hưng, vì vậy ông còn được một số người ca tụng là cha đẻ của thời kỳ Phục Hưng. Năm 1302 đánh dấu sự xuất hiện của Giotto ở Padua (Padova), trong khi năm 1397 là năm Jacopo da Verona vẽ các bức bích họa cuối cùng trong nhà nguyện Saint Michel.

Những vòm bích họa ở đây dù được tạo ra bởi các nghệ sĩ khác nhau, cho các khách hàng và các tòa nhà khác nhau nhưng vẫn duy trì sự thống nhất giữa phong cách và nội dung. Những vòm bích họa này cho thấy phong cách nghệ thuật bích họa đã phát triển trong suốt một thế kỷ, cùng với sự sáng tạo và hiểu biết về biểu diễn không gian của các họa sĩ đương thời.

Đây là Di sản thế giới thứ 2 tại Padua (Padova) được UNESCO công nhận, trước đó, Vườn Bách thảo tại Padua đã được công nhận là Di sản thế giới.